--> -->
Dòng sự kiện:
Từ sản vật đến biểu tượng văn hóa: Gợi mở một hướng đi văn hóa mới

Bài 1: Sản vật địa phương - “kho báu” văn hóa còn bỏ ngỏ

06/08/2025 12:05

Chia sẻ
LTS: Mỗi vùng đất đều có những sản vật riêng, như những “mạch ngầm văn hóa” chảy xuyên qua chiều dài lịch sử. Đó có thể là hạt gạo thơm đượm phù sa, là khúc mía ngọt lịm nắng gió, hay là tấm lụa mỏng nhẹ như hồn người thợ thủ công. Nhưng đằng sau những gì tưởng chừng bình dị ấy là cả một kho tàng ký ức, là nhịp sống của cộng đồng, là tinh thần bản địa được gói ghém trong từng nếp gấp của thời gian.
Các bảo tàng thuộc Bộ Văn hoá Thể thao và Du lịch mở cửa miễn phí vào dịp Quốc khánh 2/9 Grab và Hiệp hội Văn hóa ẩm thực thành phố Đà Nẵng vinh danh hàng loạt quán ngon địa phương Nâng cao vai trò của Mặt trận trong thúc đẩy phát triển văn hóa làng nghề

Trong kỷ nguyên toàn cầu hóa, nơi mọi giá trị đều có nguy cơ bị chuẩn hóa và đồng nhất, nếu không biết đánh thức bản sắc văn hóa ẩn chứa trong từng sản vật, chúng ta sẽ tự đánh mất phần gốc rễ quý giá nhất. Biến sản vật thành sản phẩm văn hóa không chỉ là sáng tạo về hình thức, mà còn là một hành trình kiến tạo lại giá trị để từng sản phẩm mang theo hồn cốt của quê hương, để mỗi món quà địa phương trở thành một đại sứ văn hóa, và để phát triển không chỉ là con số, mà là sự bền vững từ chính chiều sâu bản sắc.

Mỗi vùng quê, mỗi mảnh đất Việt Nam đều cất giữ trong mình những sản vật mang đậm hơi thở của lịch sử và hồn cốt văn hóa. Từ bát chè xanh dân dã, hạt gạo trắng ngần, tấm vải thổ cẩm tinh xảo, cho đến món ăn gói trọn tinh hoa ẩm thực… tất cả đều là kho báu vô giá, phản chiếu nét đẹp đời sống và tâm hồn của cộng đồng. Thế nhưng, trong guồng quay kinh tế thị trường và sự cạnh tranh khốc liệt của toàn cầu hóa, nhiều sản vật địa phương vẫn còn “bỏ ngỏ”, chưa được nhận diện, khai thác đúng mức và phát huy hết tiềm năng vốn có.

Vậy điều gì khiến cho những sản vật ấy chưa trở thành nguồn lực phát triển bền vững, chưa được thổi hồn văn hóa để tỏa sáng?

Tiềm năng chưa được khai thác hết

Tôi từng có dịp đến với Pà Cò, một xã vùng cao thuộc tỉnh Phú Thọ, nơi mây phủ quanh năm, núi ôm núi, rừng chạm mây. Ở đó, giữa những sườn núi cheo leo, có một loài cây lâu năm vẫn lặng lẽ vươn lên đó là chè Shan tuyết. Với người dân tộc Mông nơi đây, cây chè không chỉ là giống cây bản địa, mà còn như một phần hồn cốt của bản làng. Những người già trong bản vẫn kể với niềm tự hào: chỉ ở độ cao như nơi này, với khí hậu mát mẻ, sương giăng kín lối suốt bốn mùa, thì chè Shan tuyết mới kết tinh được hương vị ngọt hậu, thanh khiết và bền mùi đến thế.

Không phân bón, không hóa chất, cây chè ở Pà Cò mọc tự nhiên, hoang sơ như chính cuộc sống nơi rẻo cao. Thứ trà ấy, khi pha, có màu vàng sánh như mật ong, thoảng hương núi rừng và lưu lại vị đắng nhẹ, rồi ngọt dần nơi cuống họng. Nhưng lạ thay, suốt bao năm, bà con chỉ dùng chè để uống, hiếm ai nghĩ nó là đặc sản lại càng không nghĩ đến chuyện xây dựng thương hiệu hay mang nó đi xa. Phải đến vài năm trở lại đây, “kho báu” nằm lặng yên giữa đại ngàn ấy mới bắt đầu được đánh thức. Những người làm phát triển nông nghiệp bản địa, những doanh nghiệp tâm huyết và cả chính bà con vùng cao bắt đầu nhìn lại. Họ nhận ra, sản vật quê mình không thua kém bất cứ loại trà thượng hạng nào, nếu biết giữ gìn và nâng tầm.

Bài 1: Sản vật địa phương - “kho báu” văn hóa còn bỏ ngỏ
Những gốc chè Shan tuyết nằm ở những nơi mây phủ quanh năm, núi ôm núi, rừng chạm mây giờ đã trở thành đặc sản, là "kho báu" mang lại kinh tế cao cho người dân.

Câu chuyện Pà Cò cũng là một lát cắt tiêu biểu trong bức tranh chung của nhiều vùng nông thôn, miền núi Việt Nam, nơi sản vật đặc hữu từng bị quên lãng vì thiếu góc nhìn văn hóa và tư duy phát triển. Như những vườn cam Cao Phong, bưởi đỏ Tân Lạc, hay mía tím Kim Bôi… từng chỉ quanh quẩn ở chợ quê, bị ép giá, không bao bì, không chứng nhận, không biết đến truy xuất nguồn gốc hay tiêu chuẩn xuất khẩu. Bà con làm nông bằng sự cần cù, kinh nghiệm “cha truyền con nối”, nhưng thiếu sự kết nối với thị trường, thiếu thông tin và càng thiếu kỹ năng kể chuyện về chính sản phẩm của mình.

Điều đó cho thấy một thực tế rằng tài nguyên bản địa không thiếu, cái thiếu là cách tiếp cận sáng tạo và nhìn nhận sản vật như một di sản văn hóa sống. Khi người dân không còn coi chè là một loài cây rừng, cam bưởi là món hàng nông vụ, mà xem đó là biểu tượng, là giá trị gắn với vùng đất, với con người, với câu chuyện riêng… thì lúc ấy, một “cuộc sống mới” thực sự bắt đầu cho cả sản phẩm lẫn cộng đồng.

Câu chuyện các sản vật “ngủ quên” không chỉ có ở những vùng xa mà còn xuất hiện ngay ở Hà Nội. Hà Nội là một vùng đất nghề trù phú, nơi mỗi sản vật là kết tinh của bàn tay khéo léo và chiều sâu văn hóa lâu đời. Theo nghệ nhân Hà Thị Vinh - Phó Chủ tịch Hiệp hội làng nghề Việt Nam, Hà Nội hiện có 1.350 làng nghề và làng có nghề, trong đó có 337 làng nghề truyền thống đã được Ủy ban nhân dân Thành phố công nhận chiếm tới 45% tổng số làng nghề trong cả nước. Đây không chỉ là những con số biết nói, mà còn là một “kho báu” văn hóa sống động, phong phú bậc nhất cả nước.

Chỉ cần men theo những tuyến quốc lộ quanh Hà Nội, ta có thể đi qua cả một “bản đồ sản vật” sống động. Tại làng lụa Vạn Phúc (phường Vạn Phúc), phố lụa rực rỡ sắc màu, lặng lẽ ngân vang tiếng thoi đưa lách cách như thở ra nhịp sống cổ xưa giữa lòng đô thị. Ở Phú Vinh, từng sợi mây tre mềm mại được người thợ “thổi hồn” thành giỏ, hộp, đồ trang trí độc đáo, xuất khẩu khắp nơi.

Bài 1: Sản vật địa phương - “kho báu” văn hóa còn bỏ ngỏ
Nghệ nhân làng nón Chuông Lê Văn Tuy là một trong những người có nhiều đóng góp khi phát triển và quảng bá rộng rãi sản phẩm quê hương.

Dọc theo Quốc lộ 1A, Duyên Thái vẫn giữ nghề làm sơn mài thủ công; Quất Động nổi tiếng với tranh thêu tay kỳ công như vẽ bằng chỉ tơ. Đến Vạn Điểm, người thợ cần mẫn với từng đường chạm khắc tinh xảo; rồi Chuyên Mỹ níu chân du khách bằng những sản phẩm khảm trai, khảm ốc lấp lánh sắc màu…

Rồi còn làng Chuông với chiếc nón lá nghiêng nghiêng gắn liền với vẻ đẹp người con gái Hà thành, hay Bát Tràng, nơi gốm sứ đã trở thành biểu tượng thương hiệu văn hóa quốc gia. Tuy nhiên, có một thực tế cần nhìn thẳng là không phải sản vật nào cũng đang sống khỏe, sống đúng với giá trị vốn có. Dù được định danh, dù đã nổi tiếng, nhưng nhiều làng nghề vẫn gặp khó trong việc phát triển bền vững. Lý do không nằm ở sự thiếu tinh hoa, mà nằm ở chỗ chưa có tư duy sáng tạo văn hóa toàn diện.

Các sản phẩm vẫn chủ yếu dừng lại ở khâu sản xuất, chưa có chiến lược thương hiệu rõ nét, chưa có “câu chuyện” để truyền cảm hứng, chưa gắn kết chặt chẽ với du lịch trải nghiệm. Nhiều làng nghề vẫn loay hoay với hình thức bán lẻ, manh mún, thiếu công nghệ số, thiếu nhận diện thương hiệu, thiếu cả những chương trình truyền thông bài bản để đưa sản vật đến gần hơn với công chúng hiện đại.

Nói cách khác, sản vật có nhưng thiếu “cách kể” để trở thành sản phẩm văn hóa. Làng nghề còn nhưng chưa được sống trong một hệ sinh thái sáng tạo đủ mạnh để vươn xa.

Đánh giá đúng vai trò của sản vật

Không chỉ đơn thuần là sản phẩm tiêu dùng hay món ăn truyền thống, sản vật, đặc biệt là sản vật ẩm thực chính là một trong những yếu tố quan trọng để định vị bản sắc và quảng bá hình ảnh của một vùng đất. Bởi trong từng món ăn, từng phương thức chế biến, là câu chuyện về khí hậu, thổ nhưỡng, lao động, tập quán và ký ức văn hóa được chắt lọc qua nhiều thế hệ.

Bài 1: Sản vật địa phương - “kho báu” văn hóa còn bỏ ngỏ
Đường Lâm là vùng đất có nhiều nét ẩm thực thú vị, thu hút sự quan tâm của du khách.

Ông Nguyễn Đăng Thạo, Giám đốc Trung tâm Văn hóa, Thông tin và Thể thao phường Sơn Tây chia sẻ, ẩm thực có vai trò rõ nét trong việc định vị tên tuổi của Làng cổ Đường Lâm. Theo đó, sự tăng trưởng ổn định và sức hấp dẫn đặc biệt của du lịch văn hóa tại Đường Lâm những năm qua không thể tách rời sự đóng góp của các sản phẩm ẩm thực truyền thống vốn được xem như “linh hồn” của trải nghiệm văn hóa.

Các món ăn như gà Mía, thịt lợn quay đòn, tương bần, bánh kẹo cổ truyền… không chỉ dừng lại ở việc làm hài lòng vị giác, mà đã trở thành những “kênh kể chuyện” hiệu quả giúp du khách hiểu sâu hơn về nhịp sống, tinh thần và giá trị truyền thống của vùng đất xứ Đoài. Đặc biệt, việc tổ chức tour du lịch trải nghiệm làm tương, làm kẹo đã biến sản vật trở thành chất liệu giáo dục văn hóa và phát triển kinh tế cộng đồng, tạo ra giá trị kép: vừa gìn giữ nghề truyền thống, vừa kích cầu du lịch.

Tuy nhiên, cũng từ đây, câu chuyện ở Cự Đà - làng cổ từng nức tiếng với tương ngon và miến sạch lại cho thấy một chiều ngược lại. Ông Vũ Văn Bằng, nguyên Trưởng ban Văn hóa xã Cự Khê (cũ), được mệnh danh là “pho sử sống” của làng chia sẻ với đầy tiếc nuối. Theo đó, phần lớn dấu tích kiến trúc và văn hóa truyền thống nơi đây đang dần mai một dưới sức ép đô thị hóa.

Bài 1: Sản vật địa phương - “kho báu” văn hóa còn bỏ ngỏ
Du khách nước ngoài trải nghiệm gói bánh chưng

Từng là niềm tự hào của vùng đất ven đô, nhưng nay thương hiệu tương Cự Đà chỉ còn lác đác người giữ, nghề làm miến cũng phai nhạt theo dòng chảy thời gian. Sản vật vẫn còn đó, nhưng không được chăm sóc, đầu tư, kể chuyện hay định vị đúng cách, thì chỉ như những ký ức ngủ quên và mờ dần trong sự phát triển thiếu định hướng bản sắc.

Từ hai lát cắt đối lập ấy, một Đường Lâm vươn lên từ sản vật, một Cự Đà phai mờ giữa tốc độ đô thị hóa có thể thấy rõ rằng: sản vật có thể là tài nguyên bản địa vô giá, nhưng không phải địa phương nào cũng đủ năng lực văn hóa và tư duy phát triển để khai thác đúng mức.

Bảo tồn không chỉ là giữ lại, mà còn là làm mới, sáng tạo và đặt vào vòng quay của đời sống đương đại. Khi sản vật trở thành sản phẩm văn hóa thực thụ, chúng không chỉ góp phần nuôi sống cộng đồng, mà còn làm sống dậy cả một không gian văn hóa đã từng lặng im.

(Còn nữa...)

Đinh Luyện

Nhận định trận đấu Monaco vs Inter Milan: Bài test cuối cùng trước thềm mùa giải mới

Trận đấu giao hữu giữa Monaco và Inter Milan sẽ diễn ra vào lúc 01h00 ngày 9/8. Trận đấu này được xem là bài kiểm tra quan trọng cho cả hai đội trước khi bước vào mùa giải 2025/26. Với những thành tích đối lập trong mùa hè, trận đấu này sẽ là thước đo chính xác để đánh giá sự chuẩn bị và tham vọng của mỗi câu lạc bộ.

Nhận định trận đấu Casa Pia vs Sporting Lisbon: Bước chạy đà hoàn hảo cho nhà vô địch

Trận đấu mở màn Primeira Liga 2025/26 giữa Casa Pia và Sporting Lisbon vào lúc 02h15 ngày 9/8 không chỉ là một cuộc chạm trán đơn thuần mà còn là màn khẳng định sức mạnh của nhà đương kim vô địch. Với sự chênh lệch rõ rệt về đẳng cấp và lịch sử đối đầu, Sporting Lisbon đang được đánh giá cao hơn hẳn và nhiều khả năng sẽ có một khởi đầu suôn sẻ ngay trên sân khách.

OpenAI công bố GPT-OSS: Trí tuệ nhân tạo miễn phí, chạy được trên máy tính cá nhân

OpenAI – công ty phát triển các công cụ trí tuệ nhân tạo nổi tiếng như ChatGPT vừa chính thức giới thiệu một bước đi quan trọng: GPT-OSS, mô hình AI đầu tiên được phát hành miễn phí và mã nguồn mở sau nhiều năm tập trung vào các sản phẩm thương mại. Động thái này được đánh giá là nỗ lực nhằm đem lại sự công bằng hơn trong việc tiếp cận công nghệ AI trên toàn thế giới.

Nhận định trận đấu Tottenham vs Bayern Munich: Màn tổng duyệt của hai “ông lớn”

Trận giao hữu giữa Tottenham và Bayern Munich vào lúc 23h30 ngày 7/8 không chỉ là một cuộc chạm trán thông thường mà còn là màn tổng duyệt cuối cùng cho cả hai câu lạc bộ trước khi chính thức bước vào mùa giải 2025/26 đầy tham vọng. Trận đấu này sẽ mang đến nhiều điểm nhấn đáng chú ý, từ sự thay đổi trên băng ghế huấn luyện, những bản hợp đồng mới cho đến tình hình lực lượng của cả hai đội.

7 tháng, đưa 85.781 lao động Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài

Thông tin về kết quả công tác đưa lao động Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài tháng 7 và 7 tháng đầu năm 2025, Cục Quản lý lao động ngoài nước (Bộ Nội vụ) cho biết, qua thống kê, trong tháng 7 năm 2025, công tác đưa người lao động Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài theo hợp đồng tiếp tục đạt được những kết quả đáng khích lệ với tổng số 11.090 lao động xuất cảnh, trong đó, có 3.374 lao động nữ.
Xem thêm