
Dòng sông quê Mẹ
17/07/2018 20:38
![]() |
Đêm nghe ai hát |
![]() |
Rau má quê mình |
![]() |
Những chuyến đò ngang |
Xa xa… từng cánh đồng lúa xanh non trải rộng về xuôi trông như tấm màn nhung giăng kín cả mặt đất, làm cho những cánh cò cứ chao nghiêng bay lượn theo hương mùi mạ mới.
Nhớ năm nào em đưa tôi về đây để cùng thưởng thức hoa quả đầu mùa đang sai trĩu, ngọt lịm. Khoảng cách của hai mươi năm mà thấy như gần lắm. Sáng sớm trở dậy, tôi vẫn còn ngỡ như mới hôm nào mình từng ở trong ngôi nhà này, từng đi trên con đường đất bốc mùi âm ẩm của bùn đất hòa lẫn với hương đồng gió nội ngào ngạt qua hơi thở.
Khi ấy, em là cô nữ sinh trường tỉnh, mộc mạc và chân tình còn hơn cả loài cỏ dại mọc quanh nhà. Trong chuyến hành quân, tôi gặp em để rồi yêu luôn mảnh đất hiền hòa mà thơm thảo nghĩa tình. Còn em cũng đang muốn tìm hiểu con đường chân lý và màu xanh bộ đội của tôi.
Sau lần gặp ấy, những lá thư tôi thường kể cho em nghe nhiều câu chuyện về đời lính gian khổ, buồn vui, đầy thử thách và những miền quê yêu dấu tôi đã đi qua.
Bây giờ em đã quá lứa, lỡ thì. Tuy cung cách rất nghiêm trang, ý nhị nhưng cái tính vui tươi nhí nhảnh của người con gái miền Trung du, rừng cọ đồi chè trong em vẫn còn đó. Ngày mẹ em qua đời trong một cơn bạo bệnh. Những ngày xa nhau, viết thư cho tôi em nói: “Mẹ mất rồi, dòng sông đời em bỗng nổi ba đào. Vườn cây trái ngày nào được em ví ngọt ngào như dòng sữa mẹ, nay đã trở thành vị đắng đau thương của cuộc đời mà em đang phải nếm qua…”.
Cái gia đình của em đó… chỉ vỏn vẹn có hai mẹ con. Mẹ mất, cô sinh viên khoa Dược năm thứ hai đành gác mộng sách đèn, trở về quê lo hương khói và canh tác mảnh vườn cây trái của mẹ để lại. Em sống lặng lẽ trong tâm trạng của kẻ mồ côi vừa đánh mất hết mọi thâm tình. Tôi chỉ biết gửi lời an ủi, động viên em và chờ đợi sự kỳ diệu của viên thuốc thời gian.
Mãn tang mẹ, em xuất gia ở một ngôi chùa gần nhà. Biết tin, tôi xin phép đơn vị về thăm em và sau những lần thổ lộ tình yêu của mình với em, em đã nghe theo và sau đó em trở về với mảnh vườn bên dòng sông Mẹ, đợi chờ tôi. Những lá thư đều đặn hàng tuần em gửi cho tôi, được nghe em kể những câu chuyện về dòng sông trái ngọt quê nhà.
Em hồn nhiên vui tươi như cô bé nữ sinh ngày nào, tôi biết là em đã tìm thấy niềm an lạc trong cuộc sống đời thường. Chiến tranh tàn khốc, tôi một phế binh trở về thành phố và từ đó biệt tăm em. Em không bước sang sông, con sáo không chịu xổ lồng, đơn côi bên dòng sông Mẹ cho đến tận bây giờ.
Mùa Vu Lan vừa đi qua mà âm vang của ngày báo hiếu, ngày xá tội vong nhân dường như vẫn còn phảng phất nơi đây. Em cảm nhận tình mẹ qua dòng chảy dạt dào nơi vùng quê yên bình chân chất. Còn tôi thì lấy cảm xúc từ em mà dệt nên một vài áng văn chương cho đời: “Có ai đếm đủ từng chiếc lá trên cành, nếm cho trọn hết những hương vị của các loại cây trái chín mùi qua bao mùa mưa nắng sẽ thấy được công ơn của mẹ hằn sâu nơi đó… Và dòng sông kia ai uống cạn để đong cho đầy tình mẹ bao la…”
- Em này… em có nghe dòng sông đang nói chuyện không?
Em bật cười khi thấy tôi bắt đầu văn vẻ. Trầm ngâm giây lát, em trả lời, giọng thoảng nhẹ như đang thì thầm với dòng sông:
- Em cũng từng lắng nghe dòng sông này nói chuyện bao lần rồi… kể từ khi mẹ vắng bóng nơi cõi dương trần.
Em đã nghe sông nói những gì?- tôi hỏi em.
- À! Mà hình như là sông đang hát đấy. Một điệp khúc muôn đời về tình mẹ. Những người Mẹ thế gian luôn hiện hữu bên dòng sông đời, vậy mà đôi khi con người ta lại bỏ quên đi niềm hạnh phúc thiêng liêng ấy để đuổi theo chút bọt ảnh phù phiếm trên những ao hồ bé nhỏ.
Dòng sông quê mẹ đưa ta thênh thang bước đi bằng niềm tin, và cả lòng tự hào được vươn lên từ lòng đất mẹ. Tôi nắm tay em, miên man theo từng lời của dòng sông. Câu hát về đời người đã trở thành niềm thiên thu cho cuộc sống.
Trời bắt đầu đổ mưa, cơn mưa tháng bảy dìu dặt như lời ru buồn của mẹ. Nhìn khuôn mặt ướt đẫm nước mưa của em, tôi mường tượng thấy cả những giọt nước mắt em đã khóc trong ngày mẹ mất. Thời gian và lý tưởng đạo mầu đã giúp em xoa dịu nỗi đau mất mát mà vững vàng hơn trong mọi cách nghĩ cách nhìn. Tôi chợt hiểu vì sao em lại yêu dòng sông này đến thế.
Có một dòng sông vừa trôi qua… dòng sông của sự tỉnh thức quay về. Trên mỗi dòng sông đều in đậm dấu chân đời lam lũ mà bao bà mẹ hiền dãi dầu khuya sớm đi về. Những đứa con đã như cánh chim trời bay mãi, để rồi một lúc nào đó khi chợt nhìn về dòng sông… ta thấy như có cả nguồn suối yêu thương vô tận của tình mẹ thiêng liêng không bờ bến.
Minh Nguyễn

LĐLĐ huyện Chương Mỹ thăm, tặng quà công nhân lao động có hoàn cảnh khó khăn

Canoeing Việt Nam giành Huy chương Vàng tại Giải vô địch Canoeing châu Á 2025

LĐLĐ huyện Mỹ Đức tổ chức nhiều hoạt động trong Tháng Công nhân

Sôi nổi “Ngày hội Văn hóa - Thể thao” trong CNVCLĐ huyện Hoài Đức năm 2025

Báo cáo chính trị Đại hội đề ra 6 nhiệm vụ trọng tâm và 3 khâu đột phá trong nhiệm kỳ mới

Thêm cơ hội cho các cặp vợ chồng hiếm muộn có hoàn cảnh khó khăn

Mở rộng đối tượng viên chức được thành lập, tham gia quản lý, làm việc tại doanh nghiệp

Triển lãm đặc biệt tôn vinh 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh

Đại học Văn Lang yêu cầu sinh viên vô lễ với cựu chiến binh "nghiêm túc rút kinh nghiệm"

Nhà Triển lãm Việt Nam trở thành một trong những điểm thu hút hàng đầu của Expo 2025

Ngày Văn hóa Lâm Đồng tại Hà Nội - năm 2025: Tinh hoa 47 dân tộc hội tụ tại Thủ đô

"Cây đại thụ" văn hóa Hữu Ngọc qua đời ở tuổi 107

Lễ chiêm bái xá lợi Bồ tát Thích Quảng Đức sẽ bắt đầu từ 14 giờ ngày 6/5

Phim tài liệu đặc biệt về "Hành trình thống nhất"

Chuyện về những nhân chứng lịch sử qua tranh cổ động

Hà Nội: Hàng loạt sự kiện nghệ thuật đặc sắc không thể bỏ qua dịp đại lễ 30/4

Hà Nội hân hoan đón mừng tháng Tư lịch sử
Tin đọc nhiều

Giá vàng hôm nay (10/5): Tăng, giảm chóng mặt

Giá vàng hôm nay (9/5): Vàng miếng, vàng nhẫn đồng loạt giảm giá

Tỷ giá USD hôm nay (10/5): Giá USD thị trường tự do giảm

Hai nhóm công chức, viên chức được khuyến khích nghỉ việc trước thời điểm sắp xếp tổ chức bộ máy
