
Tháng 2, bầu trời xanh màu nắng
18/02/2014 15:22
Tháng 2, tuyết bay ngập trắng cả con đường. Cánh đồng cỏ xanh ngắt mọi ngày giờ cũng được phủ lên bởi một lớp tuyết mịn màng. Trời lạnh hơn mọi ngày. Vậy là cuối cùng, mùa đông không mong cũng vẫn đến. Xế trưa, tuyết ngừng rơi. Mặt trời từ đâu luồn qua khỏi những đám mây và những vạt nắng mùa đông ấm áp len lỏi trên từng gương mặt của những người đi trên phố. Bầu trời xanh màu nắng. Những sợi nắng mùa đông chiếu thẳng vào những bông tuyết còn nằm yên trên mặt đất, tạo thành một màu lóng lánh. Đẹp! Cái đẹp vốn dĩ của mùa đông khi vừa có nắng, vừa có tuyết. Cô đứng lặng yên bên khóm hoa từ quán cafe Altstadt rồi ngửa mặt lên trời, nhắm thật sâu đôi mắt rồi cuối cùng cũng chịu thở ra nhè nhẹ chứ không phải là cái thở dài sâu thăm thẳm như bao tháng ngày qua.
Dạo này, anh hay nhắn tin hỏi: "Em đang ở đâu?“. Lúc nào anh cũng hỏi cô câu hỏi đó, như một thói quen rồi thì phải. Và cô hay trả lời anh: "Nơi có ánh mặt trời“. anh ghét câu trả lời đó của cô, cô biết. Hoặc cũng có thể anh nghĩ cô khùng nên nhắn lại: "Nơi đâu mà chẳng có mặt trời, mặt trăng“. Ừ đúng. anh lại hỏi: "Facebook nói em đang chuẩn bị đi Hamburg. Đi làm gì thế?“. Cô trả lời ngắn gọn: "Đi tìm ánh mặt trời“.
![]() |
Ngày đầu năm, khi cô đang nghe giảng ở trong chùa, anh gửi cho cô một tin nhắn từ bầu trời bên kia: "Chúc em một năm mới an lành, thành công và có thật nhiều ánh mặt trời như em mong muốn“. Cô mỉm cười, định ngày hôm sau sẽ gửi lại cho anh một lời nhắn, nhưng nghĩ sao lại thôi. Ngày đầu năm, không nên bắt đầu lại những điều đã thuộc về quá khứ. Anh bây giờ đã thuộc về những ngày tháng cũ và sẽ luôn có một vị trí đặc biệt ở trong cô nhưng mãi mãi, anh không còn là ánh mặt trời , không còn là nơi cô mà cần phải đến.
Hôm qua, đọc trên status của một người bạn có trích dẫn một câu nói mà mình bị ấn tượng ngay khi đọc xong: "Khoảnh khắc cô độc nhất là khi bạn phải tự nói với chính mình: 'Mình thương mình mà, có phải không?'“. Hóa ra bao lâu nay cô cô độc mà không hề hay, bởi đã ngàn lần cô tự trấn an mình như thế. Lúc nào cô cũng tìm được mọi lý do để vỗ về cho trái tim vô cùng yếu đuối của mình, kiểu như: "Ngoan nào, cô gái nhỏ“, "Mình mạnh mẽ mà“, "Cố lên tôi ơi“, "Đừng có như vậy chứ, sự kiêu hãnh đâu có dành chỗ cho những kẻ cúi đầu để nước mắt rơi“. Bây giờ cô mới nhận ra, con người ta vì quá kiêu hãnh trước nỗi sợ hãi mà đánh mất đi nhiều điều. Thật tiếc khi phải đối mặt với thứ cảm xúc đó mà không thể làm khác được. Cứ loay hoay, loay hoay…
Mong một ngày được bình an dưới nắng và có thể thì thầm trên vai lời tự tình: "Mình đang rất ổn". Dĩ nhiên, đó là sự yên ổn có thật chứ không phải là một lời nói.
Từ blogger Hoàng Yến Anh


LĐLĐ quận Long Biên tăng cường chăm lo phúc lợi cho đoàn viên công đoàn

Đoàn viên huyện Hoài Đức hưởng ứng Tháng Công nhân, Tháng ATVSLĐ năm 2025

Trung tâm Báo chí Thủ đô: Nền móng cho hệ sinh thái truyền thông công hiện đại

Cầu Giấy: Biểu dương 111 "Công nhân giỏi" và 312 "Sáng kiến, sáng tạo" tiêu biểu năm 2025

Hà Nội ban hành giá dịch vụ xe khách khi ra vào bến xe

Gần 3.000 vị trí, mức lương hấp dẫn tại Phiên giao dịch việc làm quận Nam Từ Liêm năm 2025

Dự án Xây dựng cầu Tứ Liên: Quận Tây Hồ đề xuất phương án hỗ trợ với đất nông nghiệp tự chuyển đổi

Độc đáo không gian triển lãm nghệ thuật từ vật liệu tái chế giữa lòng Hà Nội

Kết thúc hoạt động 32 cơ quan thanh tra tại Nghệ An

Tổng Giám đốc Petrolimex Đào Nam Hải bị tạm đình chỉ chức vụ

Kiểm tra đột xuất cơ sở kinh doanh Lòng Chát tại 18 Trần Thái Tông

Tập thể cũ - không chỉ là nơi để ở

70 năm đấy vẫn bao nhiêu tình

Nghệ An: Thót tim cảnh cụ bà 96 tuổi bị rắn hổ mang tấn công

Nghệ An nắng nóng gay gắt

Hướng tới công an xã được tiến hành điều tra vụ án hình sự
Tin đọc nhiều

Công an phường Dương Nội vào cuộc sau phản ánh của Báo Lao động Thủ đô

Nóng: Tiktoker Lê Việt Hùng bị bắt

Giá vàng hôm nay (9/5): Vàng miếng, vàng nhẫn đồng loạt giảm giá

Tỷ giá USD hôm nay (8/5): Giá bán USD trên thị trường tự do giảm
